*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe được lời Lộ Trạch nói, Thẩm Đình Thâm nhíu mày: “Vậy em có cách nào để thời gian thi hành án của cậu ta ngắn lại chút không?” “Thẩm Đình Thâm.” Lộ Trạch cao giọng gọi tên anh: “Làm người không thể như anh có biết không? Anh có biết là em chỉ nói miệng thôi thì không phải chuyện gì khó, nhưng âm thầm giảm thời gian thi hành án từ 10 năm thành 3 năm đã là cực hạn rồi, hiếu không?”
“Được.” Thẩm Đình Thâm lập tức đổi giọng, biết là mình có chút quá đáng: “Tôi biết mới tối qua thông báo cho em việc này, để em đi suốt đêm tới đây, còn bắt em nghĩ cách giải quyết, đúng là đã làm khó em rồi
Lần này em giúp tôi, tôi sẽ ghi nhớ,3có cơ hội sẽ báo đáp thật tốt.”
“Báo đáp thật tốt.” Lộ Trạch cười hì hì, ánh mắt cong thành hình lưỡi liềm, lộ ra vài phần ngây thơ của thiếu nữ: “Vậy anh lấy thân báo đáp được không?” Xe đột nhiên chạy nghiêng qua chút rồi dừng lại
Đúng lúc Lộ Trạch hoảng sợ, muốn hỏi có chuyện gì xảy ra, thì thấy Thẩm Đình Thâm mở cửa xe
Anh đứng bên ngoài, làm tư thế mời: “Đã đến.” Lúc này Lộ Trạch mới nhìn thấy là đã đến cửa Cục Cảnh sát rồi, trong lòng âm thầm nghĩ, từ sân bay đi ra sao lại đến Cục Cảnh sát nhanh vậy chứ
Hai người mới nói được có mấy câu thôi! Lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446244/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.