*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cơn đau khiến đầu mày Chu Kỳ nhíu chặt lại, cổ ta run rẩy giơ tay nắm lấy cánh tay Thẩm Đình Vũ một cách vô lực, “Đau, đau quá.” Thẩm Đình Vũ trở tay ôm cơ thể Chu Kỳ thật chặt, bây giờ mới nghĩ đến chuyện kiểm tra vết thương của Chu Kỳ, cổ họng vẫn không phát ra bất kì âm thanh nào
Đào Nguyệt thấy vậy thì hơi rũ mắt, ngồi trên sofa mà thất vọng, căn bản không bận tâm đến sự sống chết của Chu Kỳ
Trong căn phòng này, chỉ có một mình Nhan Như Ngọc là bình thường
Cậu xông đến bên cạnh Thẩm Đình Vũ, xem tình hình của Chu Kỳ một cách căng thẳng
Vừa nhìn đã thấy viên đạn bắn trúng ngực Chu3Kỳ, chiếc váy màu hồng nhạt cô ta mặc đã nhuộm thành màu đỏ từ lâu, màu đỏ tươi đến gai mắt.
“Anh còn ở đây làm gì! Đưa đến bệnh viện đi!” Nhan Như Ngọc nện mạnh vào vai Thẩm Đình Vũ, “Cô ấy vẫn chưa chết, nhưng nếu anh còn tiếp tục đời người thì không chắc nữa đâu!”
Nghe thấy lời Nhan Như Ngọc nói, Thẩm Đình Vũ mới lập tức bế Chu Kỳ lên, xông thẳng vào thang máy như một kẻ điên
Nhan Như Ngọc vội theo sau, vào thang máy
Nhan Như Ngọc không phải bể người, một mình chạy như bay, mở cửa xe mình ra
Cậu kéo cửa sau, gọi Thẩm Đình Vũ, “Lên xe, mau đưa cô ấy đến bệnh viện.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446235/chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.