*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhan Như Ngọc cũng cười lại, cậu vừa định mở miệng trả lời thì ngước mắt thấy trên cần cổ trắng nõn của cô có hai dấu hôn rất rõ
Gương mặt Nhan Như Ngọc lạnh hẳn đi, cậu lướt ngang qua Bạch Nhược Y rồi đi thẳng vào thang máy: “Ừ, tôi đang vội đi làm
Bye bye.”
Nói xong, không đợi Bạch Nhược Y trả lời, cậu đã ẩn nút đóng cửa thang máy
“Bye..
bye!” Bạch Nhược Y nhún vai, chẳng hiểu Nhan Như Ngọc bị sao nữa, thầm nghĩ: Chẳng lẽ hôm qua ngủ không ngon giấc nên sáng sớm cậu ta nổi cáu? Nhan Như Ngọc lái xe tới khách sạn mà Đào Nguyệt ở
Đào Nguyệt mặc áo ngủ viền ren ra mở cửa, thiết kế bó3eo này khiến vóc người chị ta đẹp lạ thường.
Nhan Như Ngọc nhướng mày cười: “Chị Đào, gương mặt này cộng thêm vóc dáng này, nói chị hơn hai mươi tuổi cũng không quá.”
“Được rồi, vào đi
Phòng tôi không có đường, miệng cậu ngọt như vậy cũng không ích gì.” Ngoài miệng Đào Nguyệt nói thế nhưng trong lòng chị ta rất vui, khóe miệng theo đó nhếch lên.
Đào Nguyệt đứa Nhan Như Ngọc đến bể bơi phía sau phòng mình, kế bên là hai chiếc giường mát”, ngoài ra còn có các loại thức uống
(*) Giường mát: một loại giường trúc nằm hóng mát ngày hè
Thoạt nhìn còn tưởng căn phòng này đang ở giữa mùa hạ
Đào Nguyệt nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446202/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.