*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người mặc chiếc áo khoác cao bồi bên ngoài, trông dáng người rất giống sinh viên, chính là Nhan Như Ngọc, trong tay cậu đang cầm ly cà phê, cười với người đối diện: “Đào à...”
“Chú ý cách dùng từ của cậu đấy!” Người phụ nữ ngồi đối diện cậu ngồi bắt chéo chân đầy tao nhã, nghiệm mặt cắt ngang lời Nhan Như Ngọc nói
Nhan Như Ngọc hì hì cười, sau đó lập tức sửa lời: “Dạ, dạ, dạ, chị Đào.” Đại Phúc đang nằm trong lòng Đào Nguyệt thò đầu ra nằm trên bàn, uể oải kêu lên hai tiếng
“Sao vậy Đại Phúc, sao hôm nay mày thấy tao mà không vui chút nào thế?” Nhan Như Ngọc giơ tay xoa đầu Đại Phúc, Đại Phúc không tránh, cũng không3vui vẻ vẫy đuôi.
Lúc trước mỗi lần Đại Phúc nhìn thấy Nhan Như Ngọc thì rất vui vẻ, hôm nay sao lại không có chút hào hứng nào vậy? Nhan Như Ngọc nhíu mày kinh ngạc hỏi: “Chị Đào, Đại Phúc bị bệnh sao?” “Năm mới rồi đấy, ngậm chặt cái mỏ quạ đen của cậu lại đi!” Đào Nguyệt hung hăng trừng mắt với Nhan Như Ngọc, liếc nhìn cách bài trí trong quán cà phê và phong cảnh ngoài cửa sổ.
Lông mày nhỏ nhắn của chị ta hiện lên vẻ không kiên nhẫn, môi chị ta mấp máy: “Cậu nói xem sao người kia còn chưa tới nữa, sao thế? Hay là xem thường bên hợp tác thứ ba?”
“Sao có thể chứ?” Nhan Như Ngọc cầm điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446193/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.