*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đại Phúc, con qua đây nào, nghe lời, qua đây nào, ta có món lạp xưởng mà còn thích ăn nhất đây.” Người phụ nữ đó vừa nói vừa lấy ra một cây lạp xưởng.
Chú chó nhỏ nằm rạp trên ban công bằng kính, cơ thể run rẩy, nhìn chủ của mình mà không động đậy
Bạch Nhược Y cũng chú ý tới người phụ nữ ấy vô cùng quan tâm tới chú chó nhỏ đó, giờ chị ta cũng đang sợ tới mức run rẩy: “Đại Phúc, con qua đây nào...”
“Chị Kỷ.” Bạch Nhược Y khẽ vỗ lưng chị ta, dịu dàng nói: “Tôi sẽ qua đó để ôm nó lại đây.” “Không được!” Người phụ nữ ấy nghiêng đầu, đột nhiên nhìn thấy Bạch Nhược Y nên tưởng cô là một người qua đường tốt bụng“ Cô không nhìn thấy trên biển cảnh báo viết gì sao? Cầu thang kính đó đang bị hỏng, phải thay kính, cô muốn đến đó ôm Đại Phúc, nhỡ xảy ra chuyện gì, cả hai cùng rơi xuống thì phải làm sao đây?”
Bạch Nhược Y không hiểu, người phụ nữ này đang lo lắng cho cổ hay lo lắng cho Đại Phúc vậy.
“Nhưng nếu như thế này, Đại Phúc đứng ở đó cũng không phải là cách, lỡ kính rạn nứt, Đại Phúc sẽ không rơi xuống ư?” Bạch Nhược Y vừa nói vừa cởi áo khoác ngoài ra, Nói xong cô đưa áo khoác của mình cho người phụ nữ ấy, rồi cầm cây lạp xưởng trong tay chị ta
Sau đó cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446188/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.