*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói xong, cô quay đầu bước đi, hoàn toàn không quan tâm đến lửa giận của Thẩm Đình Thâm.
Tiếng bước chân của cô vừa nhanh vừa vội, tựa như người đang chờ cô ở bên kia quan trọng biết bao
Trong chốc lát, bóng dáng của cô liền biến mất
Thẩm Đình Thâm ngồi trên giường, đưa tay gạt hết tất cả những thứ trên tủ xuống đất
“Rầm.” Âm thanh đó khiến cho anh càng thêm buồn bực.
“Nhan Như Ngọc!” Môi mỏng của Thẩm Đình Thâm bật ra tên Nhan Như Ngọc, bàn tay nắm chặt thành quả đấm.
Bây giờ là ban ngày, Bạch Nhược Y bước nhanh tới ngã tư đường, đón một chiếc xe trở lại tiểu khu
Sau đó từ quán ăn phía dưới tiểu khu, cô mang3theo hai phần ăn sáng đến nhà Nhan Như Ngọc
Nhan Như Ngọc mở cửa thấy gương mặt đã chịu gió rét của Bạch Nhược Y, cau mày, “Chị đi xuống mua đồ ăn sáng mà sao mặt lại đỏ thế?” “Tôi vừa từ nhà bạn về.” Bạch Nhược Y vừa nghiêng người vào nhà Nhan Như Ngọc, vừa khẽ thở hổn hển
“Hả?” Nhan Như Ngọc đi sau lưng Bạch Nhược Y, có vẻ hơi áy náy, “Tôi còn tưởng rằng chị ở nhà, mới bảo chị làm giúp một phần ăn sáng.” Nói đến đây, cậu lại nhìn bữa sáng Bạch Nhược Y vừa mua, lập tức mở miệng giải thích, “Tôi thật sự xuống dưới xem rồi, không nhìn thấy quán ăn sáng nào mở cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446153/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.