*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nào ngờ Thẩm Đình Thâm đột ngột đè lên cô, nở nụ cười lưu manh: “Muốn uống nước hay muốn anh?” Bạch Nhược Y giật mình trợn to mắt, thẹn thùng mắng Thẩm Đình Thâm: “Cầm thú, anh mau tránh ra
Em muốn đi mua ít đồ về nấu cơm.” Thẩm Đình Thâm hơi nhướng mày, thản nhiên cười: “Được thôi, cũng lâu rồi anh chưa ăn cơm em nấu.” Nói xong, anh bèn nghiêng người qua để Bạch Nhược Y mặc đồ đứng dậy
Còn anh tự đi tìm ly rót nước uống
Đợi đến lúc anh mang nước tới thì đã trông thấy Bạch Nhược Y ăn mặc chỉnh tề.
Cô đang cúi đầu xuống, kéo áo khoác mãi chưa lên, chẳng biết nó bị mắc kẹt hay thế nào.
Bạch Nhược Y nhíu hàng mày nhỏ nhắn, tập trung ý3chí phân cao thấp với khóa kéo, thành công khiến Thẩm Đình Thâm bật cười mấy tiếng
Anh đặt ly nước lên bàn trà, dang tay kéo cô qua để cô đối diện với mình: “Anh giúp em kéo lên nhé.” Bạch Nhược Y lắc đầu: “Không cần đâu, để em tự kéo
Không biết có phải vừa rồi ném quần áo xuống nên khóa bị vỡ hay không mà kéo mãi chẳng lên.” Trong vụ này cô không muốn phiền đến người khác, à không đúng, chuyện gì cô cũng chẳng muốn gây phiền phức cho người ta
Chuyện trong khả năng, cô vẫn cảm thấy mình làm sẽ tốt hơn, cho dù là chuyện nhỏ như thế này
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446124/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.