*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có vẻ Bạch Kiển rất bận, chuyện công ty cũng rất nhiều, đến nỗi khi Bạch Nhược Y nói chuyện với ông, ông cũng hiếm khi nhìn Bạch Nhược Y, đối với Bạch Nhược Y thì như vậy cũng tốt
Ít nhất sẽ không để Bạch Kiến nhìn thấy vết thương trên người mình, tránh để ông lo lắng
Trong nhà vẫn chưa bật lò sưởi, lúc thay giày, Bạch Nhược Y còn cảm thấy chân lạnh buốt thấu xương
Cô rụt cổ, bật hết đèn và lò sưởi trong nhà lên, sau đó rúc trong sofa, bất giác khoanh chân lại
Cô rủ mắt là có thể trông thấy vết đỏ trên chân, đã tụ máu, trở nên hơi đỏ thẫm ngả sang tím
Cô từng nghĩ có cần đến bệnh viện bảo bác sẽ kể cho chút thuốc hay không, hoặc băng3bó đơn giản cũng được
Nhưng sau đó, cô vẫn mặc kệ, trời đã tối, cứ về nhà sớm thì hơn
Lúc nhàn hạ, cảm giác buồn đau dâng trào, nỗi đau tinh thần đã lấn át cơn đau thể xác
Chuông cửa vang mấy tiếng, Bạch Nhược Y vô thức nhìn di động, trên đó không có ai gọi tới
Đã muộn thế này rồi, ai đến nhà tìm cô? Thẩm Đình Thâm ư? Hẳn anh sẽ không đến nhỉ...
Rõ ràng mới cách của mấy bước chân, ngực Bạch Nhược Y lại lóe lên rất nhiều suy nghĩ.
Theo tiếng “cạch”, Bạch Nhược Y kéo cửa ra thì liền trông thấy Chu Du với khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446111/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.