*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
mày thật sự muốn tạo chết thì mới cam tâm đúng không?” Đôi mắt Nhạc Hoa đỏ ngầu rất đáng sợ, trong bóng đêm có chút hơi thở ma quỷ
Thẩm Đình Vũ lại dùng ánh mắt cực kì khinh thường, thờ ơ nhìn Nhạc Hoa một cái
Cậu ta thực sự không biết Nhạc Hoa đang nói gì nữa, chẳng lẽ Nhạc Hoa tưởng nói ra từ chết như thế thì Thẩm Đình Vũ sẽ cảm thấy sợ ư?
Đúng là nực cười
“Cam tâm?” Khóe miệng Thẩm Đình Vũ nhếch lên ý cười châm chọc, “Tôi có gì mà cam tâm chứ, cho dù ông chết thì tôi vẫn sẽ bắt công ty ông phải bồi thường
Cho nên ông có chết hay không rốt cuộc có liên quan gì đến tôi?”
Gió đêm mùa đông, mỗi cơn đều như bị người ta cố ý giấu một con dao, Nhạc Hoa im lặng nín2nhịn
Hai người cách nhau khoảng một mét, song Thẩm Đình Vũ lại luôn giống như đứng ở vị trí cao hơn Nhạc Hoa mấy mươi bậc
Nhất cử nhất động của cậu ta đều mang theo dáng vẻ của người phán xử
Rất lâu sau, Thẩm Đình Vũ thấy Nhạc Hoa không lên tiếng nữa
Cậu ta vẫn còn lo lắng cho Chu Kỳ ở trong phòng, không có tâm tư tiếp tục dây dưa với Nhạc Hoa, bèn nói với vẻ biếng nhác, “Bây giờ chuyện ông nên biết cũng biết rồi, không nên biết cũng biết rồi, về đi, tôi còn có chuyện” Dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446091/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.