*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ông ta gọi tận mấy cuộc cho Thẩm Đình Vũ mà Thẩm Đình Vũ vẫn không bắt máy
Đợi cuối cùng khi biết được nơi Thẩm Đình Vũ ở là khách sạn dưới danh nghĩa Thẩm thị, ông ta bèn đến thẳng đó
Còn Thẩm Đình Vũ trong khách sạn, từ sau khi bế Chu Kỳ vào phòng, Chu Kỳ nhoài trên người cậu ta, giọng nói yếu ớt, “Không muốn, tôi không muốn vào phòng này” Căn phòng này vẫn luôn phảng phất các loại nước hoa trên người phụ nữ, lâu như vậy vẫn chưa phai chút nào, điều này khiến lòng Chu Kỳ rất khó chịu
Thẩm Đình Vũ nhìn quanh phòng, khắp nơi đặt chai rượu và khăn quàng trên người một vài người phụ nữ, thậm chí còn có thể nhìn thấy2chiếc bra bị đè ở góc sofa
Mấy người phụ nữ đó rốt cuộc đang nghĩ gì vậy? Thẩm Đình Vũ lại bể Chu Kỳ đến một căn phòng khác, thẻ phòng tầng trên cùng đều thông dụng, quẹt ở đâu cũng được
Căn phòng này cũng cực kỳ sang trọng
Thẩm Đình Vũ khẽ đặt Chu Kỳ lên giường
Khoảnh khắc đặt xuống, cậu ta thấy rõ dấu móng tay trên cổ Chu Kỳ
Có dấu màu đỏ, có dấu đã chuyển tím
Thẩm Đình Vũ nhìn mà nhíu mày, lòng cực kỳ khó chịu, khẽ cởi chiếc áo vest phủ trên người Chu Kỳ, có thể nhìn thấy quần áo của cô đã rách bươm
Cậu ta lại cẩn thận nhặt từng mảnh vải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446089/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.