*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi nói những lời này, Thẩm Đình Vũ im bặt
Cậu ta đang nói gì vậy!? Những người phụ nữ cậu ta đã từng gặp trước đây nhiều vô số kể, bởi vì thiểu tình yêu thương gia đình từ nhỏ, nên mới khiến cậu ta luôn không tin tưởng vào thứ gọi là tình yêu, vì vậy những cuộc tình với những người phụ nữ đó đều rất chóng vánh
Càng không nói tới những người phụ nữ theo cậu ta
Đôi mắt Chu Kỳ trợn tròn lên, cô ta sững sờ trong chốc lát rồi cười
Gương mặt lạnh lùng đột nhiên nở nụ cười mỉa mai, khiến trong lòng Thẩm Đình Vũ cảm giác như mình đang bị người ta vô tình cự tuyệt vậy
“Anh có ý gì? Anh muốn bao2nuôi tôi sao?” Chu Kỳ nhíu chặt đôi mày nhỏ thanh tú lại, gương mặt vô cùng chế giễu nhìn Thẩm Đình Vũ
Thẩm Đình Vũ không muốn nhìn thấy vẻ mặt này của Chu Kỳ, điều này khiến cậu ta vô cùng bực bội, cậu ta quay người bước về phía giường, nhặt chiếc áo của mình đã cởi trước đó mặc vào
Vừa mặc áo cậu ta vừa khẽ nói: “Tôi chưa từng nói muốn bao nuôi em, ý của tôi là, nếu như em lo lắng như vậy thì tôi có thể cho em một danh phận để đi theo” Ý nghĩa rất đơn giản, tôi có thể cưới em
Chu Kỳ hiểu câu nói của cậu ta, nhưng vẫn cười một cách khinh thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446082/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.