*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Đình Vũ ra khỏi xe, đi đến một bên sân của rừng sinh thái, ở đó có một cánh cửa sắt nhỏ
Chỉ có nhân viên của Nhạc Hoa biết cánh cửa nhỏ này
Lúc này cửa khép hờ
Thẩm Đình Vũ khẽ đẩy, cánh cửa nhỏ liền mở ra “cọt kẹt”
Cậu ta đi vào chẳng được bao lâu thì nhìn thấy lá rụng đầy khu rừng
Một lớp lá dày giống như phủ lên một chiếc áo dày nặng cho mặt đất, ở chỗ không xa liền nhìn thấy một người đàn ông ngồi tựa bên thân cây, tay cầm một cốc đồ uống nóng
Thấy từ phía xa xa có người đi qua, gã giơ cốc cà phê trong tay chào Thẩm Đình Vũ, “Bên này
đến bên này”
Thẩm Đình Vũ nhướng mày, mới đi2được mấy bước vào trong rừng thì gió đã thổi tới khiến cậu ta lạnh đến độ run cầm cập
Vừa đi qua cậu ta đã ngồi bên cạnh người đàn ông, trừng gã với vẻ bất mãn,“Trần Học Hạo, cậu hâm à, lạnh căm căm thế này còn vào rừng ngồi, không sợ chết cóng à?” Trần Học Hạo giơ tay vỗ Thẩm Đình Vũ một cái, hai người quen biết đã mấy năm, gã quan sát Thẩm Đình Vũ mặc bộ đồ sang trọng từ trên xuống dưới, “Uẩy uẩy uầy, người này ấy à đúng là người đẹp vì lụa, trước đây nhìn cậu so với Thẩm Đình Thâm đúng là một trời một đất, bây giờ cậu cũng sửa soạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446069/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.