*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạch Nhược Y không nói chuyện với Thẩm Đình Thâm nữa, mà quay đầu nói với Thụy Tư: “Hiện tại cũng rất khó kêu xe, phiền anh chở tôi về nhé” “Được” Thụy Tư vừa đáp, vừa giúp Bạch Nhược Y mở cửa bên ghế lái phụ ra
Bạch Nhược Y cúi người lên xe, rất tự nhiên thắt dây an toàn vào
Từ đầu đến cuối đều chưa từng nghĩ đến việc nói câu chào tạm biệt với Thẩm Đình Thâm
Ngược lại Thụy Tư đứng giữa hướng về Thẩm Đình Thâm cười nói: “Vậy tôi đưa cô Bạch về trước nhé” Nói xong, Thụy Tư cũng lên xe, trực tiếp điều khiển xe rời đi
Một mình Thẩm Đình Thâm đứng đó, gương mặt sa sầm, đứng hồi lâu trước đồn cảnh sát
Trên xe, Thụy Tư luôn nhìn Bạch Nhược Y2qua kính chiếu hậu, Bạch Nhược Y ngồi trên ghế lái phụ, dựa vào ghế nhắm mắt bắt đầu nghỉ ngơi
Thậm chí cô còn không muốn hỏi Thụy Tư xem, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra ở quán lẩu? Vì sao cô chỉ mới ngủ một giấc, đã ở ngoài quán cà phê, tại sao người bên cạnh lại là Thẩm Đình Thâm? Bạch Nhược Y cứ mơ màng như đã ngủ rồi
Mãi đến lúc Thụy Tư dừng xe lại, xe lắc lư gây ra tiếng động nhỏ khiến Bạch Nhược Y tỉnh lại
Cô mở trừng hai mắt, giọng hơi khàn: “Đến khách sạn rồi sao?”
“Ừm, để tôi đưa cô lên” Thụy Tư vừa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446063/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.