*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
buông tôi ra, tôi có thể tự đi được” Thẩm Đình Thâm không hề để ý tới cô, trong đầu xuất hiện khung cảnh trong nhà hàng lẩu, nhìn thấy Thụy Tư nhìn Bạch Nhược Y uống rượu, cười với vẻ cưng chiều
Việc khiến anh giận nhất chính là, Bạch Nhược Y lại uống nhiều đến vậy, thoạt nhìn thực sự rất đáng yêu, đến cả Thẩm Đình Thâm ở xa như thế cũng có cảm giác muốn ôm ngay cô vào lòng hôn cho thỏa thích
Là một người đàn ông, anh thực sự không dám tưởng tượng Thụy Tư lúc đó có suy nghĩ gì với Bạch Nhược Y nữa
Thẩm Đình Thâm cảm thấy người phụ nữ của mình như đang bị người khác hãm hại
Đáng chết thật! Nghĩ tới đây, Thẩm Đình Thâm thực sự rất tức giận chỉ muốn ôm Bạch Nhược Y2ném lên giường mình để giày vò cô cho hả dạ
“Ừm
không đi nữa, chúng ta đã tới quảng trường rồi, sắp đến thời khắc đón năm mới, còn phải xem pháo hoa nữa” Bạch Nhược Y ôm lấy cánh tay của Thẩm Đình Thâm, cô không thể nhận ra được người đang giữ mình là ai nữa
Dù sao trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ, hôm nay cô muốn ở đây vì muốn cảm nhận thời khắc đón năm mới
Thẩm Đình Thâm lúc này mới dừng lại, nhìn xung quanh
Không biết từ lúc nào mà họ đã đến được trung tâm của quảng trường, xung quanh toàn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446056/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.