*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ừm, lúc nào đến gọi tôi, tôi nghĩ một lát” Thẩm Đình Thâm lại nhắm mắt lại, trên máy bay thực sự rất phiền, không thể tĩnh tâm để ngủ được
Như Kính cũng ngáp dài rồi nói chuyện với tài xế bảo anh ta đưa họ tới khách sạn thì gọi họ dậy
Sau đó cũng ngủ mất, với dáng vẻ vô cùng mệt mỏi Khách sạn cũng cách không xa sân bay, rất nhanh sau đó xe đã dừng lại ở cửa khách sạn, tài xế vừa dừng xe Xe theo quán tính nên hướng về trước
Tài xế định mở miệng gọi hai người phía sau, không ngờ Thẩm Đình Thâm đã mở cửa xe, đứng bên ngoài rồi nói với giọng lạnh lùng: “Dậy ngay cho tôi”2Như Kính đang ngủ ở ghế sau vẫn chưa đủ giấc nên không hề nghe thấy Thẩm Đình Thâm gọi
Tài xế thấy vậy, cầm lấy tờ báo chọc Như Kính, lúc này Như Kính mới tỉnh lại
Dụi mắt nhìn thấy Thẩm Đình Thâm đã đứng ngoài cửa xe, cô ta khẽ run sợ Cô ta lập tức lăn khỏi ghế sau, đi ra cười hì hì với Thẩm Đình Thâm: “Tôi không có ý, có lẽ tại anh tài xế này lái xe quá êm nên tôi đã ngủ quên mất”
Thẩm Đình Thâm khẽ nhíu mày, sải bước về phía trước: “Mang hành lý tới phòng cho tôi”
Nói xong, anh trực tiếp đi vào
Nụ cười của Như Kính tắt ngấm, cô ta hung hăng trừng mắt nhìn theo7bóng lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446041/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.