*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Đình Thâm vừa cầm điện thoại lên, chưa kịp ấn số của mẹ thì Thẩm Đình Vũ đã ngước mắt nhìn anh, thản nhiên mở miệng nói: “Không phải anh định gọi cho dì đó chứ?” “Ba xảy ra chuyện, chẳng lẽ tôi không thể cho mẹ biết sao?” Thẩm Đình Thâm ngừng hành động, ánh mắt lạnh nhạt của anh nhìn lướt qua gương mặt Thẩm Đình Vũ
Bây giờ nhìn gương mặt cậu ta quả là ngày càng có vài phần giống mình
Nói đến cùng cũng do gen của Thẩm Thanh Du quá trội nên hai người con trai khá giống với ba họ thời trẻ, Lúc này đây, trên mặt Thẩm Đình Vũ không hề tỏ vẻ châm chọc, coi thường người ta như mọi ngày
Cậu ta chỉ bình tĩnh mà nhìn Thẩm Đình2Thâm, âm thầm thở dài: “Xem tình hình của ba trước rồi nói, nếu không phải chuyện nghiêm trọng thì gọi điện sau cũng được, còn nếu như...” Thẩm Đình Vũ ngừng lại, hơi rũ mắt xuống, ánh mắt cậu ta bỗng trở nên ảm đạm: “Nếu như thật sự nghiêm trọng, ba cũng không muốn cho dì biết đâu..
Tóm lại, chúng ta cứ đợi ba ra khỏi phòng giải phẫu rồi nói sau.” Thẩm Đình Thâm không nói gì, cất di động đang cầm vào túi
Cùng lúc đó, tại một nhà hàng ở thành phố H.
Cố Thần Trạch vừa ngồi xuống trước mặt Chu Du, đã dựa lưng vào ghế, ngửa cổ lên, nói với giọng điệu quái dị: “Chu Du à, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446024/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.