*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Sao con ngờ được Thẩm Đình Thâm có thể tìm ra Bạch Kiển ở đâu chứ.”
“Hừ, ba thấy anh ấy à, cả đời này cũng đừng nghĩ đến chuyện đấu thắng Thẩm Đình Thâm.” Sở Liệt liếc con trai mình một cái khinh thường, thường thì những lời tổn thương nhất đều xuất phát từ những người thân thiết nhất, ông ta phải cổ áo khoác, “May là hai mươi mấy năm trước ba đã làm một chuyện tốt, giúp mẹ ruột của Bạch Nhược Y một phen nên mới lấy trọn được ba mươi tỷ tiền vốn dựng lại cơ đồ của chúng ta sau này.”
Sở Vũ Triết nhún vai thờ ơ, tựa như không hề bận tâm đến lời ba mình nói, nhưng bàn tay buông thõng bên sườn của anh ta2siết chặt lại thành nắm, chỗ khớp đã trắng bệch.
“Được rồi, nếu Thẩm Đình Thâm đã tìm được Bạch Kiến, vậy thì chuyện ba mươi tỷ này hẳn cậu ta cũng biết được đôi chút, chuyện không thể chậm trễ, con vẫn nên cầm tiền về trước thì hơn.” Sở Vũ Triết đút một tay trong túi quần, biến mất trong tầm mắt của Sở Liệt bằng dáng vẻ khá thong dong
Sở Liệt nhìn bóng dáng con trái, từ đầu đến cuối đầu mày luôn nhíu lại, “Anh chú ý một chút cho ba đừng có để hội Thẩm Đình Thâm biết nhiều hơn đấy.” Sở Vũ Triết cong khóe môi, bóng dáng đã đi chỉ còn là một chấm đen nhỏ
Anh ta lấy một chiếc hộp nhỏ đựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446007/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.