*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên tay kia của Cố Thần Trạch còn cầm giỏ trái cây, khó chịu tắt điện thoại, lấy điện thoại trả lại cho Chu Dụ
Chu Dụ che miệng lén cười, nâng khuỷu tay lên nhẹ nhàng vỗ ngực của Cố Thần Trạch, “Anh sao thể, mỗi lần em gọi điện thoại với Trần Duệ thì anh ở bên cạnh đều là lạ, ghen sao?”
Mặt Cố Thần Trạch trầm xuống, “Đừng nói nhảm.”
“Ha ha ha ha ha ha, dáng vẻ này của anh cũng rất đáng yêu.” Chu Dụ cười rạng rỡ, có lẽ bởi vì Trần Duệ cuối cùng cũng tra ra Bạch Nhược Y đã xảy ra chuyện gì, tâm sự mấy ngày nay cũng để xuống.
Cố Thần Trạch thấy Chu Dụ cười vui vẻ như vậy, khuôn mặt đang nghiêm túc2cũng không nhịn được lộ ra một nụ cười sau cơn mưa trời lại sáng.
“Đinh” một tiếng, cửa thang máy mở ra
Hai người cùng nhau vui vẻ đi đến phòng của Thẩm Đình Thâm, phòng bệnh tầng này là phòng bệnh sang trọng, bệnh nhân cả tầng này cũng ít nên có vẻ rất yên tĩnh.
Chu Du đẩy cửa phòng bệnh ra, mừng rỡ đi đến cạnh giường bệnh của Thẩm Đình Thâm
Thẩm Đình Thâm đang ngồi ở trên giường bệnh, vết thương trên thắt lưng còn chưa khép lại mà đã bắt đầu ghi chép công việc rồi.
Lý Lâm mặc quần âu mang giày da đứng ở một bên, cơ thể đứng nghiêm, chuyên tâm nhìn Thẩm Đình Thâm đang giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445994/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.