*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lý Lâm không nhận cuộc gọi.
Làn môi mỏng của anh khẽ nhếch lên
Hóa ra sau khi rời khỏi Thẩm thị, anh chẳng còn chỗ nào dùng được, ngay cả công ty nhà mình mà cũng không có cách để bước vào.
Anh nghiêng người phủi bụi trên vai, nở nụ cười cô đơn rồi đi về phía nhà Bạch Nhược Y
“Anh về rồi đây.” Thẩm Đình Thâm vừa vặn tường thay giày, vừa nói vọng vào nhà
Đèn phòng khách còn sáng, nhưng không có ai đáp lại anh
“Bạch Nhược Y? Em không ngủ trên ghế sofa đấy chứ?” Thẩm Đình Thâm xỏ dép lê, bước nhanh tới chỗ ghế sofa
Anh rất sợ cô ngồi đấy đợi mình rồi ngủ quên
Trời lạnh như vậy, nếu như ngủ trên sofa sẽ bị cảm
Anh bước hai ba bước tới gần ghế, nhưng ở đó không2có bóng dáng ai cả
Đúng lúc anh đang kinh ngạc, khóe mắt bỗng liếc thấy một tờ giấy trắng đặt trên bàn trà
Hàng lông mày đen nhánh, sắc bén của anh hơi nhăn lại, anh nhận ra cảm giác không ổn từ tận đáy lòng nên vươn tay cầm lấy tờ giấy trên bàn trà, nhân tiện ngồi xuống ghế sofa, cúi xuống đọc chữ trên giấy
Đây là lần đầu tiên anh nhìn kỹ nét chữ của Bạch Nhược Y, nó không giống nét chữ đẹp của phái nữ mà sảng khoái tự nhiên giống nam hơn
Chữ viết ngoáy một cách lưu loát, nhìn sơ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445974/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.