*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Anh là chó sao? Buông ra!” Gò má Bạch Nhược Y ngày càng đỏ bừng, tim đập càng lúc càng nhanh.
Lần này, trái lại Thẩm Đình Thâm nghe theo lời cô, thật sự buông ngón tay ra cô. Anh chống đỡ trên người cô, hơi rũ mí mắt xuống, cất giọng lười nhác mà dễ nghe: “Chuyện với Thanh Chấp là sao?” Bạch Nhược Y dùng sức đẩy anh, đã nhiều ngày không gặp nhau, thế mà anh chẳng nói được câu nào hay, vừa về nhà đã chất vấn mình bằng giọng điệu ấy.
Dựa vào cái gì chứ!
Thẩm Đình Thâm khẽ nhếch môi mỏng, khóe mắt đuôi mày chỉ toàn là vẻ đùa cợt: “Nói hay không?” Anh hỏi cô, trong lúc2đó đùi anh cũng từ từ nhích lên phía trên. Bạch Nhược Y gấp đến mức muốn ngồi bật dậy, nhưng hai tay Thẩm Đình Thâm buộc cô ngồi chứ không đứng được. Mặt cố đỏ bừng, xấu hổ khiến cô túm chặt lấy cổ áo sơ mi anh: “Thẩm Đình Thâm, anh buông ra cho em!” “Em nói anh nghe xem chuyện với Thanh Chấp là sao, anh sẽ buông em ra ngay!” Thẩm Đình Thâm lại cúi người xuống, cố tình thì thầm bên tai cô. Không được, không thể tiếp tục như vậy. “Được được, em nói em nói.” Bạch Nhược Y đành phải tước vũ khí đầu hàng, Thẩm Đình Thâm thật sự quá để tiện. Cô bị anh8chọc đến mức cả người không còn sức, hoàn toàn không thể chống cự, mà cô thì chẳng muốn ban ngày ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445951/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.