Khi cô cảm thấy thất vọng và quay lại thì chợt thấy những giọt nước đọng trên thảm.
Rõ ràng vừa có một người ướt mưa đứng ở đây rất lâu nến trên sản mới nhiều nước như vậy, chính là anh, là Thẩm Đình Thâm! Bạch Nhược Y giơ tay lau những giọt nước mắt trên mặt, lần theo giọt nước trên sàn đi tới cửa nhà kế bên. Nhưng nước tới đây thì biến mất! Bạch Nhược Ý không hề suy nghĩ nhiều, giơ tay đập cửa phòng, cô2hét to: “Thẩm Đình Thâm! Anh ở trong đó đúng không!” Cánh cửa chắc nịch đóng im lìm, không hề bị lay chuyển bởi giọng nói của cô. Bạch Nhược Y yếu đuối gõ cửa nhưng cửa cũng không hề xoay chuyển mà chỉ phát ra những tiếng “cộc... cộc” ngân vang. Hình như cô có thể xác định được Thẩm Đình Thâm đang đứng ngay ở cửa phòng, nhưng anh lại không muốn ra gặp cô. Đôi mắt cô lại đẫm lệ, những giọt nước mắt như hư ảo,8tuôn rơi thành dòng nóng bỏng.
“Thẩm Đình Thâm, em biết anh ở trong đó, anh ra đây gặp em có được không...” Cô nghiêng người, đầu dán vào cánh cửa lạnh buốt. Vừa nãy cô đã uống thuốc giảm đau nhưng hình như thuốc đã hết tác dụng, dạ dày lại trở nên đau dữ dội khiến cô từ từ ngồi xuống. Bên trong phòng có người ở nhưng Bạch Nhược Y chưa từng giao lưu với hàng xóm. Sống ở đây hơn nửa năm, mỗi ngày không ra thì9vào cô đều nhìn thấy mặt hàng xóm xung quanh. Phòng bên cạnh là một gia đình ba người, cô ấn tượng nhất là bà vợ với thân hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445931/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.