“Em... chỉ muốn nhờ anh tìm Thẩm Đình Thâm...” Giọng nói của Bạch Nhược Y càng ngày càng nhỏ, từ trong điện thoại có thể cảm nhận được cơ thể yếu ớt của cô, hắn là cô đang run rẩy.
Lúc này đây, Cố Thần Trạch không thể từ chối Bạch Nhược Y được nữa, nếu không phải Thẩm Đình Thâm đang ngồi ngay bên cạnh anh ta, có lẽ anh ta cũng sẽ không chịu được mà nói thật cho Bạch Nhược Y biết. Anh2ta cầm điện thoại di động lên, nhẹ nhàng an ủi Bạch Nhược Y: “Được rồi, chắc chắn anh sẽ tìm giúp em.” “Vâng.” Bạch Nhược Y khẽ đáp, giọng nói có hơi khàn khàn: “Vậy em tắt máy đây.” “Được, em nghỉ ngơi đi, đừng suy nghĩ quá nhiều.” Cố Thần Trạch lại dịu dàng dặn dò. Bạch Nhược Y tắt điện thoại rồi, Cố Thần Trạch mới nghiêng đầu nhìn về phía Thẩm Đình Thâm, định khuyên anh hãy tới gặp Bạch Nhược8Y cho rồi. Nhưng khi anh ta ngẩng đầu lên thì không thấy Thẩm Đình Thâm ngồi cạnh mình đâu nữa, sau đó thì nghe thấy tiếng cửa đóng “rầm” một phát. Trong phòng không còn bóng dáng của Thẩm Đình Thâm, Cố Thần Trạch lại chú ý tới chỗ để chìa khóa trên bàn. Xem ra Thẩm Đình Thâm không thể ngồi yên được, muốn đi gặp Bạch Nhược Y, vội vàng tới mức không biết là phải lái xe. Cố Thần Trạch nhanh9chóng bước tới bên cạnh cửa sổ, nhìn xuống thấy bóng dáng của Thẩm Đình Thâm giống như một con chim đơn độc trong bóng tối. Đến khi bóng của anh biến mất ngay trước mặt, Cố Thần Trạch mới không chịu nổi mà thở dài:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445929/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.