*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Đình Thâm nhướng mày cười: “Anh đưa tôi số tiền lớn thế này cũng không cứu được tôi.” “Tôi biết, nhưng cùng lắm tôi chỉ có thể làm đến nước này.” Trước đây Lý Lâm từng ở bên cạnh Thẩm Thanh Du, đối với Lý Lâm, lời nói của ông ta chính là thánh chỉ; nhưng anh ta đi theo Thẩm Đình Thâm nhiều năm như vậy, nói không có cảm tình là nói dối.
Thẩm Đình Thâm thầm thở một hơi dài, khóe môi nhếch lên thành nụ cười giễu cợt, anh vẫn nhận tiền của Lý Lâm: “Tôi cảm ơn anh trước nhé.”
“Lần này ông chủ rất nghiêm túc, có thể anh sẽ phải chịu đựng một thời gian dài đấy.” Từ lúc nghe Thẩm Thanh Du bảo mình2tới thu hồi nhà ở và xe của Thẩm Đình Thâm, Lý Lâm đã biết quan hệ giữa hai cha con họ hoàn toàn bùng nổ.
Tính tình hai cha con kiêu căng ngạo mạn mà lại không chịu thua, lúc trở nên quyết liệt cũng chẳng cần lý do gì cả. Thậm chí Lý Lâm có thể nghĩ tới cảnh hai cha con họ: Buổi sáng ở nhà đại khái không gây với nhau, thế mà Thẩm Thanh Du lạnh lùng hờ hững bảo muốn thu hồi tất cả; còn Thẩm Đình Thâm thì chắc là cũng không dậy sóng bao nhiêu, một mình kiêu ngạo lạnh nhạt bỏ đi. “Không sao đâu. Tôi cao 1m8, chẳng lẽ có thể đối chết à?” Thẩm Đình Thâm cất ví tiền rồi xoay8người rời đi.
Anh đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445922/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.