*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Điện thoại reo tầm một phút thì đầu dây bên kia được kết nối. “Ba! Ba sao vậy? Không có việc gì chứ?” Bạch Nhược Y lo lắng hỏi, sợ Bạch Kiến bị gì đó.
Bạch Kiến ở đầu dây bên kia lắc đầu, sau đó ý thức được mình lắc đầu như vậy Bạch Nhược Y không nhìn thấy, nên đành lên tiếng: “Ba không sao.”
“Ba không có việc gì? Vậy ba gọi cho con nhiều cuộc như vậy có việc gì không?” Nghe giọng Bạch Kiến rất khỏe, nên Bạch Nhược Y nói chuyện cũng không gấp gáp nữa: “Có phải ba nhớ con hay không?” “Đúng vậy...” Bạch Kiến nói xong cười ha ha hai tiếng, nhưng chưa được bao lâu, nụ cười trên mặt ông dần biến mất: “Nhược Y à, con quen2Sở Vũ Triết sao?” Nghe Bạch Kiến gọi tên của Sở Vũ Triết, Bạch Nhược Y cảm thấy rất kinh ngạc: “Dạ, là đàn anh thời đại học của con, nhưng mà sao ba lại biết anh ta?” Hóa ra hai người bọn nó đã sớm quen biết nhau, chẳng lẽ kiếp này Bạch Nhược Y thật sự tránh không khỏi hay sao?”
Bạch Kiển cầm điện thoại đi tới bên giường, khẽ thở dài ngồi xuống: “Vậy quan hệ giữa con và cậu ta có tốt không?”
“Cũng tạm ạ, lúc trước anh ta đối xử với con cũng rất tốt, đến cuối cùng thì không gặp anh ta nữa.” Bạch Nhược Y kể chi tiết cho Bạch Kiến: “Nhưng mà sao ba lại biết anh ta thế?” “Ừm, việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445916/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.