Cố Thần Trạch đứng dậy đi lấy một đôi đũa sạch, thay đổi đũa trong tay của Chu Dụ: “Anh nói là tóc anh bẩn, làm bẩn đũa của em. Được rồi, anh không hỏi Bạch Nhược Y nữa, hai người mau ăn đi.”
Chu Du nhếch khóe miệng, mang gương mặt vô cùng ngọt ngào mà ăn cơm. Bạch Nhược Y cũng không hề chú ý tới những hành động của họ, cô cúi đầu xuống2ăn cơm. Cùng lúc đó, cách họ hơn 14000 km, ở nước Mỹ, giờ vẫn là buổi sáng. Một cô y tá mặc đồng phục màu hồng nhạt, đẩy của một gian phòng liếc mắt nhìn Bạch Kiến đang đứng ở bên cạnh cửa sổ. Ông đã mặc xong quần áo, nghe thấy tiếng động, quay đầu lại thấy đó là cô y tá, nở nụ cười: “Hôm nay cô tới làm sao?” Cô y tá8này là người Trung Quốc, là người mà Bạch Nhược Y mời tới để chăm sóc cho Bạch Kiển. Cô y tá còn đang học đại học, bình thường khi nghỉ học hoặc nghỉ lễ mới tới chăm sóc Bạch Kiến, cười lên lộ rõ hai má lúm đồng tiền: “Vâng, mấy ngày hôm nay không có tiết, nên cháu đến chăm sóc bác.”
“Đứa ngốc này, tôi không có bệnh gì nặng, nghỉ học thì cứ6đi chơi với bạn bè đi, tiện thể tìm bạn trai.” Bạch Kiến nhìn khuôn mặt rất giống gương mặt trước kia của Bạch Nhược Y, rất tươi sáng và linh hoạt. A Ly bước tới kéo rèm cửa lại cho Bạch Kiển, cười híp mắt nói: “Chị Nhược Y đã đưa cháu nhiều tiền như vậy, cháu phải chăm sóc tốt cho bác! Bác đã ăn sáng chưa?” “Ăn rồi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445913/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.