*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hình như ba người họ căn bản không nhớ đến Bạch Nhược Y và Thẩm Đình Thâm, ngủ rất say sưa. Thẩm Đình Thâm và Bạch Nhược Y ở trong bẫy không hẹn mà cùng hắt xì. Thẩm Đình Thâm cầm đèn pin soi đồng hồ, đã sắp mười một giờ đêm nhưng vẫn không có ai tới tìm hai người họ.
Cơ thể Bạch Nhược Y vừa lạnh vừa đói, cô từ từ tựa vào người Thẩm Đình Thâm, gối đầu lên tay anh một cách tự nhiên, “Liệu có phải ba người họ gặp chuyện gì rồi không? Bây giờ mưa đã tạnh được một lúc lâu rồi mà sao vẫn không có ai tới lo cho chúng ta?” Vậy mà cô2còn bắt đầu lo lắng mấy người Chu Du có gặp phải chuyện gì không, bây giờ không biết ba người họ đang ngủ say thế nào kia kìa. Bạch Nhược Y tự động sáp qua khiến cơ thể lạnh lẽo của Thẩm Đình Thâm cảm nhận được một luồng ấm áp, đổi mày rậm của anh cau lại.
Ngồi xổm lâu như thế, chân sắp tê rồi.
Anh vỗ vai Bạch Nhược Y, chiếc mũi đỏ bừng sụt sịt, đứng dậy đi đến giữa chiếc bẫy, ngẩng đầu nhìn lên trên, “Xem ra đám Trần Duệ có chuyện, nhất thời sẽ không màng đến hai chúng ta nữa.” “Ừm, vậy phải làm sao?” Bạch Nhược Y cũng đứng dậy theo, đi đến bên cạnh8Thẩm Đình Thâm, nhìn lên trên.
“Mình phải tự nghĩ cách lên trên.” Thẩm Đình Thâm vừa nói vừa nương theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445906/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.