*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chu Du ra khỏi phòng Bạch Nhược Y thì không trở về phòng mình ngay mà lại đến căn phòng đối diện. Chu Du khẽ giơ hai ngón tay ra, nhẹ nhàng gõ cửa. “Cốc cốc...” Một âm thanh rất nhỏ, nhưng người trong phòng vẫn nghe thấy. Theo tiếng bước chân rõ dần, cửa phòng cũng được mở ra.
Người mở cửa phòng chính là Trần Duệ với gương mặt đang ngái ngủ, mái tóc thường ngày được chải gọn gàng giờ rối tung cả lên.
Trần Duệ nheo mắt nhìn, thấy người tới là Chu Du, nghiến răng hỏi: “Chuyện gì thế? Buổi tối không chịu được cô đơn, đến tìm lão phu để đàm đạo chuyện nhân sinh ư?” Chu Dụ tát một cái lên mặt Trần Duệ, đẩy cậu ta ra bước vào phòng. “Làm gì, làm gì? Cô2có chuyện gì thì nói là được rồi, lại còn lằng nhằng.” Trần Duệ đẩy cánh tay của Chu Du, tức giận nhìn cô chằm chằm. Chu Du cũng không hề khách sáo, kéo một cái ghế rồi tự ngồi xuống. Dáng vẻ cổ kiêu ngạo như đang bàn chuyện lớn vậy, khẽ nhíu mày quét qua một lượt phòng Trần Duệ: “Chúng ta phải nghĩ cách gì đó.” “Cái gì?” Trần Duệ không hiểu ý trong lời nói không đầu không cuối của Chu Du, khẽ gãi đầu.
“Chuyện của Thẩm Đình Thâm và Bạch Nhược Y đó...” Chu Du nói rồi khẽ thở dài: “Thực ra mọi người cũng có thể nhìn thấy Bạch Nhược Y thích Thẩm Đình Thâm, nhưng cô ấy không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445894/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.