*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cổ họng cô ấy khó chịu. Chợt, một đôi tay đột nhiên giữ chặt lấy cơ thể Chu Du, kéo lên phía trên. Khi nổi lên mặt nước, cô ấy mới thấy rõ người đã kéo mình lên là Cố Thần Trạch. Chu Du không kịp nghĩ ngợi gì, “Mẹ” một tiếng rồi nôn ra rất nhiều nước, nước mắt cô rơi xuống, không phân biệt được đâu là nước biển đâu là nước mắt. “Bạch Nhược Y... khụ! Cô ấy... cô ấy vẫn còn ở dưới biển!” Chu Du vừa nói vừa ho dữ dội, hai mắt trở nên đỏ ngầu: “Mau, mau đi cứu cô ấy đi!”
Chu Du vô cùng nôn nóng, thấy Cố Thần Trạch nhìn mình chằm chằm, không nhịn được vươn tay đập vào người anh ta: “Anh còn ngây ra đó làm gì?2Không phải là anh thích cô ấy sao? Mau đi cứu cô ấy đi!”
Cố Thần Trạch ôm Chu Du vào trong lòng, đưa tay vỗ nhè nhẹ lưng cô, anh mắt vô cùng dịu dàng: “Không sao cả, Bạch Nhược Y sẽ không sao cả, cô đừng lo lắng quá, Thẩm Đình Thâm đã lao xuống biển cứu cô ấy rồi, cô ấy sẽ không sao đâu.”
Nhìn thấy tốc độ lao xuống nước để cứu Bạch Nhược Y thì Cố Thần Trạch mới hiểu ra rằng, Thẩm Đình Thâm từ trước tới giờ vẫn luôn nhường mình khi thi đấu.
Cho nên Bạch Nhược Y chắc chắn sẽ không sao hết, chắc chắn là vậy!
Đột nhiên Chu Du cảm thấy sống mũi mình cay cay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445891/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.