*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giống như hương thơm trong gió, giống như mặt trời trong mùa đông, khiến đáy lòng Bạch Nhược Y dâng lên cảm giác ấm áp.
Ánh mắt Bạch Nhược Y sáng ngời, đôi mắt như hổ phách nhìn cảnh này khẽ khắc ghi trong lòng.
Cô cúi đầu mỉm cười, nhẹ giọng đáp: “Ừm, vừa mới dậy.” “Mau tới đây.” Thẩm Đình Thâm vẫy tay với Bạch Nhược Y, kêu cô đến ngồi cạnh mình.
Vừa ngồi xuống, Trần Duệ đã dùng đũa chọc vào bát mì phía trước, vẻ mặt tủi thân nhìn đĩa trứng chiên trên bàn nói: “Mấy người không thể đối xử với tôi như vậy được, tôi muốn ăn trứng gà...”
“Ăn cái gì mà ăn, ăn mì của cậu đi, đến đây, tôi cho cậu thêm một ít rau trong bát tôi.” Cố Thần Trạch vừa nói2vừa gắp rau trong bát qua cho Trần Duệ.
“Lúc nãy khi rửa mặt, tôi đã nghe cô nói chỉ còn bốn cái trứng rồi.” Bạch Nhược Y nghiêng đầu qua nhìn Chu Dụ.
Chu Du cởi tạp dề trên người ra, sau đó ngồi xuống: “Ừm, nói thực thì nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh chỉ còn đủ cho chúng ta ăn tối đa 3 ngày nữa thôi, qua 3 ngày chúng ta cũng không còn gì ăn nữa rồi. Trứng gà tôi tìm tới tìm lui, cũng chỉ được có bốn trứng.”
“Là vậy à.” Bạch Nhược Y cúi đầu suy nghĩ, khó khăn lắm mọi người mới xin nghỉ phép được lâu như vậy, nếu chỉ ở đây có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445887/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.