*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nếu nơi này mở cửa cho bên ngoài thì hẳn sẽ có rất nhiều người muốn đến chơi đấy nhỉ?” Chu Dụ xách hành lý đi theo, đứng bên cạnh Bạch Nhược Y rồi cười nói.
Bạch Nhược Y cười theo, khóe mắt cong cong.
Cô vốn tưởng nơi này ít nhiều chỉ hơi khác so với trong tưởng tượng, nhưng bây giờ xem ra nó còn tuyệt hơn. Thẩm Đình Thâm đặt hành lý trên đất, không vội vã dẫn họ vào, anh nhướng mày nhìn Bạch Nhược Y, “Em đợi một lát.”
Dứt lời, anh vào một gian phòng tựa như tháp quan sát ở gần đó. Đợi lúc anh đi ra, những căn nhà sau lưng anh đều đã lên đèn, ánh đèn không quá mạnh nhưng đủ đủ soi2bóng mọi vật.
Bên tai trái vang lên tiếng rì rào của biển, bên tai phải vang lên tiếng côn trùng trên cây rỉ rả kêu.
Tất cả trong đều rất hoàn hảo, trong đôi mắt Bạch Nhược Y cũng phản chiếu bóng hình ngược sáng đang bước đến của Thẩm Đình Thâm.
Đôi mắt và khóe miệng của anh cong thành độ cong dịu dàng, Bạch Nhược Y nhìn mà tim đập loạn thình thịch. Trần Duệ đáp lời với vẻ mặt đầy hâm mộ, “À, nếu sau này tôi cũng có nhiều tiền như vậy thì nhất định phải mua một hòn đảo thế này trước, đảm bảo là nơi tuyệt vời để tán gái.”
“Được rồi, mọi người về phòng mình, để hành lý xuống trước đã. Đừng nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445884/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.