*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong nháy mắt, lúc đầu ngón tay cô sắp đụng vào cửa thang máy thì cửa đã đóng lại. Bên trong thang máy truyền đến giọng nói của Trần Duệ, “Trong máy vi tính ở phòng làm việc của tôi còn có một phần, cô có thể tìm thư ký của tôi mượn.” Nhìn thang máy đang chậm rãi đi xuống, Chu Du liếc mắt xem thường.
Cho nên, cuối cùng tôi đi lên đây để làm gì?
Chu Dụ thở dài một cái, nghĩ nếu như đã lên tới đây, không bằng đi xem vết thương của Bạch Nhược Y như thế nào rồi. Chu Du đi về phía phòng làm việc của Diệp Thâm, giương mắt phát hiện người đàn ông mặc một bộ đồ trắng đứng ở cuối hành lang. Trên đời này cũng chỉ có Cố Thần Trạch thích hợp mặc2đồ trắng như thế, lại mặc đẹp đến như vậy. Chu Du nhìn tấm lưng của anh, dưới ánh đèn neon đủ mọi màu sắc, bóng dáng ấy dường như có vẻ hơi cô đơn.
Cũng không biết có phải gió đêm làm mờ mắt Chu Du hay không, cô chớp chớp mắt, ma xui quỷ khiến thế nào mà lại đi về phía Cố Thần Trạch.
Nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân, Cố Thần Trạch xoay người lại, anh ta nhìn thấy Chu Dụ. Giữa hai người cách chưa tới một mét, bốn mắt họ nhìn nhau, dường như đều đang tìm kiếm một cái ôm từ phía đối phương.
Nhưng bọn họ không thể, Chu Du nhớ lần trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445879/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.