*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cậu làm cái gì vậy?” Thẩm Đình Thâm quát to, anh không biết cây kim kia là gì: “Bạch Nhược Y đã thành thế này rồi, cậu còn đâm lung tung cái gì cho cô ấy?” Từ đầu đến cuối, ánh mắt Cố Thần Trạch chưa từng di chuyển khỏi khuôn mặt Bạch Nhược Y: “Tôi chỉ muốn giúp cô ấy bình tĩnh lại, thần kinh cô ấy đang căng thẳng, nếu ngủ một lát sẽ tốt hơn.” Thẩm Đình Thâm nghe vậy mới nhớ ra Cố Thần Trạch vốn học y. Thấy Bạch Nhược Y trong lòng mình dần mất đi ý thức, sau đó ngủ yên, Thẩm Đình Thâm mới giao cô cho Cố Thần Trạch: “Đưa cô ấy tới bệnh viện đã, tôi còn có việc phải xử lý.”
Cố Thần Trạch cũng chẳng hề nói gì với Thẩm Đình Thâm, anh ta chỉ lo vết thương của2Bạch Nhược Y nên ôm lấy cổ rồi đi ra ngoài.
Trần Duệ đi theo Cố Thần Trạch mấy bước: “Này, cậu bị gì thế? Đây là người phụ nữ của Thẩm Đình Thâm mà?” “Bây giờ tôi không rảnh đập cậu, cậu câm miệng cho tôi!” Cố Thần Trạch quay đầu, hung hăng trợn mắt với Trần Duệ. Trong ba người bọn họ, Cố Thần Trạch là người có tính khí tốt nhất. Thời đại học, ngày thường tranh cãi với nhau, họ chưa từng thấy dáng vẻ này của anh ta. Trần Duệ giật mình, bỗng chốc hiểu ra chuyện của Cố Thần Trạch là thế nào.
Cho nên Trần Duệ không đi theo nữa, chỉ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445873/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.