*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chờ sau khi tỉnh táo, cô đột nhiên xoay người ngồi dậy, xuống giường đi rửa mặt. Cứ như Thẩm Đình Thâm trong phòng hoàn toàn không tồn tại. Chờ sau khi Bạch Nhược Y rửa mặt đi ra, cô vừa tiện tay vén tóc của mình, vừa đi thẳng ra ngoài. Thẩm Đình Thâm xuống giường, đi theo sau lưng Bạch Nhược Y, “Em... Hôm nay không ở nhà ăn sáng sao?”
Bạch Nhược Y đã đi tới trước cửa, đang thay giày.
Trên mặt của cô không có bất kỳ cảm xúc nào, nhưng người sáng suốt vừa nhìn cũng biết cô vẫn còn đang giận Thẩm Đình Thâm. Thẩm Đình Thâm nhíu chặt mày, do dự một hồi mới lên tiếng nói, “Em không nên đối với tôi như vậy, tôi chỉ muốn biết tấm ảnh của em và Thẩm Đình Vũ là chuyện2như thế nào mà thôi.” Nghe nói như thế, đôi môi anh đào của Bạch Nhược Y lạnh lùng nhếch lên, cô giương mắt nhìn anh.
Trong ánh mắt đó chứa đựng sự lạnh lùng và xa cách làm cho cổ họng Thẩm Đình Thâm căng thẳng. Lúc anh cho rằng Bạch Nhược Y muốn mở miệng nói gì đó thì cô lại tiếp tục cúi đầu mang giày vào chân, sau khi mang xong lập tức cầm túi lên đi ra ngoài.
Yết hầu Thẩm Đình Thâm khẽ trượt, đôi chân dài đó rõ ràng ra vẻ muốn đi về phía trước một bước, nhưng sau khi bước xuống lại là tư thế xoay người.
Anh lạnh lùng xoay người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445866/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.