*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai tay Thẩm Đình Thâm tựa như kìm sắt túm chặt cơ thể mảnh mai của Bạch Nhược Y, dường như anh chỉ cần hơi dùng sức thêm thì eo Bạch Nhược Y sẽ bị anh cắt lìa vậy. Đôi mắt lấp lánh ngàn sao của Thẩm Đình Thâm hơi nheo lại: “Bạch Nhược Y, đời này em đừng hòng chạy thoát khỏi tôi.” Nói xong câu ấy, không đợi Bạch Nhược Y mở miệng, Thẩm Đình Thâm lại cúi người cưỡng hôn cô. Bàn tay kia dần trở nên nóng hừng hực, cách lớp quần áo mà Bạch Nhược Y vẫn có thể bỏng đến độ khiến cô muốn chạy trốn.
Đổi môi ấm nóng kia thô lỗ mà bá đạo, đầu lưỡi linh hoạt không ngừng làm loạn, đợi cô buông vũ khí đầu hàng.
Bạch2Nhược Y trợn tròn mắt, đôi mắt màu hổ phách dần tích nước. Nhưng cô vẫn cắn chặt răng, sống chết không cho Thẩm Đình Thâm cơ hội tiến công. Nơi chóp mũi cô đều là mùi nước hoa Eu de Cologne trên người Thẩm Đình Thâm, Bạch Nhược” vẫn không biết anh dùng của hãng nào, chỉ biết rằng cô chưa bao giờ ngửi thấy mùi hương này từ một người khác.
Từ trước tới nay, mùi hương đó rõ ràng là mùi cô muốn ngửi thấy nhất lúc gặp nguy hiểm. Mà bây giờ, nó lại khiến Bạch Nhược Y cảm thấy nghẹt thở. Cô thật sự chịu đủ rồi, chịu đủ vẻ cao xa khó với như để vương, muốn thao túng mình của Thẩm Đình Thâm rồi. Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445860/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.