*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Quản gia, quản gia! Cậu chủ gọi ông!” Lâm Mai đứng tại chỗ gào to. Quản gia chậm rãi để cây kéo trong tay xuống, xoay người liếc mắt nhìn Lâm Mai, nhẹ giọng lên tiếng: “Biết rồi.”
Gió thu nhè nhẹ lay động lá cây. Quản gia đi đến bên cạnh Lâm Mai, hai người sánh vai đi lên lầu hai.
Khuôn mặt Lâm Mai hung dữ, nhỏ giọng cảnh cáo quản gia: “Cậu của tôi là người thân của phu nhân, tôi và mẹ tôi đều là người của nhà lớn, do Sở gia trực tiếp phái tới, chờ lúc cậu chủ hỏi ông, ông biết điều chút cho tôi.”
Mặc dù quản gia tuổi tác đã cao, nhưng rất chú trọng ăn mặc, sống lưng vô cùng thẳng, làm cho người ta có cảm giác đầy sức sống. Tròng2mắt ông lạnh lùng đưa mắt nhìn Lâm Mai, từ lúc Lâm Mai vừa vào biệt thự này, quản gia đã không thích mẹ con họ. Người phụ nữ trung tuổi là một diễn viên tinh ranh, còn đứa nhỏ thì là một kẻ không có mắt nhìn.
“Có nghe hay không!” Lâm Mai thấy quản gia không để ý tới cô ả, lại nhỏ giọng mắng một tiếng. Đôi chân mày thưa của quản gia khẽ cau, nói với vẻ không vui: “Không biết lớn nhỏ.”
Lâm Mai thấy mình không uy hiếp được quản gia, lập tức chớp mắt, làm vẻ tội nghiệp cầu xin: “Quản gia, ông xem chúng ta cũng chung sống lâu như thế, hơn nữa tôi còn nhỏ như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445820/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.