*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong mắt Bạch Nhược Y có chút dao động, hiển nhiên cô đã bị thuyết phục, do dự một lát vẫn gật đầu: “Được rồi, được rồi, ngôi miếu nhỏ này của tôi không chứa nổi đại Phật như anh, đến lúc anh đến nhà tôi phải chịu điều tủi thân gì, tôi cũng không gánh nổi đâu.” “Không cần, tôi có thể tự chăm sóc mình thật tốt. Hơn nữa nhà em có cái gì khiến tôi tủi thân chứ, không sao đâu.” Thẩm Đình Thâm có cảm giác chính mình khi bàn hạng mục hơn trăm triệu còn chưa phí sức như bây giờ, lúc này anh phải cố gắng hết sức để thuyết phục Bạch Nhược Y. Nhưng Bạch Nhược Y vẫn kiên trì theo ý nghĩ của mình, cô lắc đầu: “Không cần, tự tôi sẽ chăm2sóc chính mình thật tốt.”
Cô nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy ở chung với Thẩm Đình Thâm không được tốt lắm. Thẩm Đình Thâm chán nản nghiêng đầu sang chỗ khác, thấy Bạch Nhược Y cố chấp như vậy, không biết nên làm thế nào mới tốt. Anh thật sự lo lắng cho an toàn của Bạch Nhược Y, chứ không có nghĩ thứ gì khác. Nhưng Bạch Nhược Y lại sống chết cũng không chịu đồng ý, Thẩm Đình Thâm gấp đến khó chịu trong lòng. Xem ra Bạch Nhược Y thuộc dạng rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt rồi, Thẩm Đình Thâm lại nghiêng đầu sang, mắt lạnh nhìn Bạch Nhược Y: “Nếu em không đồng ý để tôi chuyển đến sống ở nhà em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445816/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.