*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Được rồi đấy, em đã cười tôi cả buổi sáng rồi!” Thẩm Đình Thâm và tức giận nhìn khuôn mặt Bạch Nhược Y: “Không được cười nữa.”
Bạch Nhược Y vội mím môi, cố gắng nhịn cười, gật đầu lia lịa. Tuy đồ ăn anh nấu quá kinh hồn, nhưng ít nhất cô vẫn có thể cảm nhận được lòng tốt của anh, cho nên cô không nên cười nhạo anh nữa. Thẩm Đình Thâm giơ tay nhéo mặt Bạch Nhược Y, tựa như đang nổi cáu với khuôn mặt của cô vậy, nhưng anh xuống tay rất dịu dàng, không hề làm đau cô.
Cho nên Bạch Nhược Y cũng không phản kháng, để mặc Thẩm Đình Thâm nhéo mấy cái. Thấy Bạch Nhược Y không phản kháng mình, Thẩm Đình Thâm thầy trò này không2thú vị nữa, anh xoay người ngồi về trên ghế.
Tầm mắt anh lại chuyển đến chiếc đĩa trên bàn. Anh bất lực thở dài, xem ra nếu có cơ hội vẫn phải học trước rồi hãy nấu. Bạch Nhược Y sửa sang lại vị trí tạp dề cho ngay ngắn, sau đó đứng dậy đi vào bếp: “Được rồi, thời gian cũng không còn nhiều, tôi nấu đại chút gì đó, ăn xong anh về công ty anh, tôi đến công ty tôi làm việc.” “Ừ, chỉ có thể vậy thôi.” Thẩm Đình Thâm bơ phờ nhoài người ra bàn: “À đúng rồi, trong bếp còn mấy quả trứng gà và bánh mì đã nướng xong, em có thể dùng mấy nguyên liệu đó.”
“Không cần đâu.” Bạch Nhược Y vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445813/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.