*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói đến đây, Bạch Nhược Y cười: “Kể ra thì nếu không nhờ gặp được Cố Thần Trạch, tôi cũng sẽ không trở về. Môi trường làm việc ở Mỹ tốt hơn trong nước nhiều, đặc biệt là thành phố H gần như đều bị mấy gia tộc bọn anh lũng đoạn thương nghiệp.”
Lúc kể về tâm trạng khi ấy, trong mắt Bạch Nhược Y còn ánh lên chút tia sáng. Tất cả khổ cực cô trải qua khi ấy đến cuối cùng kể lại hóa ra chỉ là chuyện trong mấy câu nói.
Ngẫm lại thì cũng là chúng sinh đều khổ, vạn vật vốn bắt đầu từ số không. Thẩm Đình Thâm ôm chặt cơ thể Bạch Nhược Y, gác cằm lần đầu cô, muốn cho cô chút an ủi: “Tuy nghe em nói đơn giản như thế nhưng khi ấy em nhất định rất khổ cực đúng không.”
Trong2đêm đen thẫm, khóe miệng Bạch Nhược Y khẽ nhếch lên một nụ cười. Khổ cực, khi ấy rốt cuộc cô đã khổ cực đến mức nào đây?
Ban đầu, cô gần như ngộp thở vì áp lực cuộc sống. Cô dành hết năm triệu mà Thẩm Đình Thâm đưa để chữa trị cho ba. Phòng bệnh cao cấp ba cô ở phải trả mấy trăm nhân dân tệ mỗi ngày.
Bạch Nhược Y sợ ngày nào đó bệnh tình của ba chuyển biến xấu sẽ cần một món tiền lớn. Thế nên số tiền năm triệu tệ đó chỉ để chuẩn bị cho một mình ba cô, bản thân Bạch Nhược Y không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445810/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.