*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ánh sáng chiếu lên trên làn da trắng nõn, mịn màng của Bạch Nhược Y, khiến làn da cô trở nên sáng bóng. Mái tóc như tảo biển tùy ý xõa trên vai, làm nổi bật gương mặt tròn của cô. Đôi mắt sáng long lanh như hổ phách nhìn chằm chằm bài thi, dáng vẻ chăm chú lạ thường. Đôi môi mỏng của Thẩm Đình Thâm hơi nhếch lên, trong đôi mắt xuất hiện vài tia dịu dàng.
Không lâu sau đó, Thẩm Đình Thâm liền đứng dậy ra ngoài. Lúc đi ngang qua bàn của Bạch Nhược Y, anh còn hơi nghiêng người liếc sang bài thi của cô.
Bạch Nhược Y cảnh giác ngẩng đầu trừng mắt liếc Thẩm Đình Thâm, sau đó hai tay vội che bài thi lại, không cho Thẩm Đình2Thâm nhìn thấy.
Thẩm Đình Thâm nhíu mày, khinh thường cười: “Cô đến cuối cùng không phải cũng để tôi xem hay sao?” “Chuyện sau này để sau này nói, dù sao hiện tại tôi cũng sẽ không để anh xem đâu.”
Thẩm Đình Thâm mất hứng “Hứ” một tiếng: “Tôi đi họp, cổ đừng có nhân lúc tôi không ở trong phòng mà lật sách ra xem đây, trong phòng làm việc của tôi có camera. Còn nữa, chờ tôi học xong sẽ về, cô đừng vội nộp bài trước đây.” “Được rồi, yên tâm đi, tôi sẽ không gian lận đâu.” Bạch Nhược Y phất tay, vẻ mặt ghét bỏ hối thúc Thẩm Đình Thâm mau đi, đừng quấy rầy cô làm bài thi. Trên thực tế, Thẩm Đình Thâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445771/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.