*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhớ hồi ấy cô cầu xin mình với khuôn mặt không cam tâm, tuy thái độ và ngữ khí khúm núm nhưng trong mắt rõ ràng là ngọn lửa ngang bướng.
Thẩm Đình Thâm còn tưởng Bạch Nhược Y căn bản không có dáng vẻ đáng thương cầu xin mình như bây giờ.
Vì thế nể tình Bạch Nhược Y đã có biểu hiện tốt ngày hôm nay, Thẩm Đình Thâm nhấc một tay khác lên phất tay với Lý Lâm, “Anh đi mở màn trước hộ tôi, mười phút sau tối sẽ qua đó.”
“Được.” Lý Lâm gật đầu. Lý Lâm đã rất nhiều lần trực tiếp đi họp thay Thẩm Đình Thâm, cho nên việc mở màn cuộc họp căn bản chẳng gây ra áp lực nào cho anh ta.2Thẩm Đình Thâm hầm hầm đi về phía sofa, còn Bạch Nhược Y vẫn túm ống tay áo của anh, bước từng bước theo Thẩm Đình Thâm.
Như thể cô sợ Thẩm Đình Thâm xoay người chạy ngay khiến cô không gặp được anh nữa vậy. Thẩm Đình Thâm đi phía trước, trông như bặm môi đầy nghiêm túc, song rõ ràng trên mặt thoáng nét cười. Cho đến lúc ngồi trên ghế sofa, Bạch Nhược Y vẫn níu tay áo Thẩm Đình Thâm.
Thẩm Đình Thâm trừng mắt nhìn Bạch Nhược Y rồi giựt phắt tay áo về, giơ tay phủi phải những hạt bụi chẳng hề tồn tại ở đó, “Được rồi, cho em mười phút, có gì thì mau nói.”
Bạch Nhược Y sợ sệt ngồi bên cạnh Thẩm6Đình Thâm, nhìn Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445759/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.