Hạ Tiêu Tiêu thấy phóng viên đã đi hết mới tiến lên níu cánh tay Thẩm Đình Thâm lại, khóe mắt đuôi mày đều hàm chứa niềm vui: “Cuối cùng anh cũng trở lại, mấy ngày không gặp, em nhớ anh muốn chết.” • A Thẩm Đình Thâm thản nhiên nhìn Hạ Tiêu Tiêu một cái, ngay sau đó ánh mắt lại chuyển sang Bạch Nhược Y mới vừa đi xa, cảm xúc trong mắt anh phức tạp, im lặng không nói gì.
Hạ Tiếu Tiếu nhìn theo ánh mắt của anh, thấy Bạch Nhược Y2thẳng lưng, vô cùng phóng khoáng mà đi xa dần. Nghĩ có lẽ Thẩm Đình Thâm bị lời nói lúc nãy của Bạch Nhược Y khi phỏng vấn chọc giận, Hạ Tiêu Tiêu tươi cười rạng rỡ: “Sao vậy? Anh còn đang suy nghĩ chuyện phỏng vấn lúc nãy sao? Giọng điệu nói chuyện của Bạch Nhược Y cũng lớn thật, còn nói cho dù anh quỳ xuống cầu hôn cô ta cũng sẽ không liếc mắt nhìn, cô ta cho rằng cô ta là cái gì?” Hạ Tiêu Tiêu nói xong không kìm được5mà bật ra một tiếng cười châm chọc.
Cô không biết lời này khiến trong lòng Thẩm Đình Thâm rất không vui, anh lạnh lùng rút tay về, bước nhanh về phía trước.
Hạ Tiêu Tiêu mang giày cao gót, cố hết sức đuổi theo Thẩm Đình Thâm, muốn kêu anh đợi cô một lát, nhưng lại sợ gọi quá lớn sẽ làm người khác chú ý. Thẩm Đình Thâm lập tức bỏ lên xe Lý Lâm, hoàn toàn không hề nghĩ đến phải đợi Hạ Tiêu Tiêu.
Bạch Nhược Y tìm được khách sạn thư ký đã6đặt cho mình, sau khi để máy tính xuống và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445664/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.