Editor: Dương Gia Uy Vũ
__________
Bóng đêm buông xuống, Lâm Trí vẫn luôn ở cạnh cô, dù không nói lời nào, cứ như vậy nhìn cô, trên mặt Lâm Trí vẫn mang vài phần ý cười.
Nhìn thấy loại trạng thái gần như si mê này của hắn, Lâm Vãn chỉ cảm thấy toàn thân nổi da gà, cho dù có là ai thì bị người khác nhìn chằm chằm từ sáng đến tối, con mắt cũng không nỡ nháy, trong lòng cũng sẽ không quá thoải mái.
Loại mùi vị đó đơn giản không phải để người chịu, cảm giác như Lâm Trí đang dùng ánh mắt nói cho Lâm Vãn biết, hắn phải ở cạnh cô đến thiên hoang địa lão.
"A Trí, đệ đừng nhìn ta chằm chằm nữa, nghiêm túc ăn cơm đi." Rốt cuộc Lâm Vãn cũng không chịu nổi nữa, kiên trì khuyên nhủ hắn.
Lâm Trí chớp chớp mắt, không cho là đúng nói: "Tỷ tỷ rất đẹp, so với thức ăn trước mắt còn hấp dẫn hơn nhiều."
Lâm Vãn ra vẻ thở dài một hơi: "Ta biết, chính là bởi vì ta có phong thái khuynh quốc khuynh thành, dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn nên mới sợ đệ nhìn nhiều mà không tiêu hóa tốt."
Lâm Trí: "..."
Có đôi khi lời của tỷ tỷ hắn nói thật khiến người ta không đỡ nổi.
"Không sao, A Trí thích tỷ tỷ. Đợi cơm nước xong xuôi, chúng ta vừa vặn làm chút chuyện tiêu cơm, đến lúc đó nên để ta cho tỷ tỷ ăn. Nàng cũng đừng than no nha!"
Lâm Trí nắm lấy tay cô, trên mặt lại là vẻ vô tội kia.
Lâm Vãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hac-lien-hoa/3239143/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.