Editor: Dương Gia Uy Vũ
___________
Khóe mắt Lâm Vãn giật giật, đồng thời hai chân của cô dường như đang kháng nghị, trực tiếp bắt đầu co rút căng gân.
Trên mặt cô lộ vẻ thống khổ, hai tay ôm đầu gối, nước mắt cũng chảy ra.
Nói thật, dáng vẻ hiện tại của cô cực kỳ giống thiếu nữ vừa trượt chân.
"Tỷ tỷ, nàng đừng hận ta." Lâm Trí đang bôi thuốc cho cô, tay run run, nói khẽ.
Lâm Vãn nức nở: "Vậy đệ đừng lấy ta làm thuốc giải nữa, ta chịu không nổi."
Đại huynh đệ, tiểu huynh đệ của ngươi quá phạm quy rồi, cái thể chất Bạch Liên Hoa này của ta có chút không chịu nổi đâu, cảm thấy chạm vào thân thể cũng muốn trầy da.
"Không sao, tục ngữ nói cật nhân chủy đoản*, tối hôm qua tỷ tỷ ăn nhiều thứ của ta như vậy, dù sao cũng phải nỗ lực trả giá cao một chút. Tinh huyết khó cầu, tỷ tỷ phải quý trọng mới được."
* Cật nhân chủy đoản (吃人嘴短): thành ngữ TQ, nghĩa là há miệng ăn của người ta thì không nói gì được người đó, tương tự như câu "Há miệng mắc quai" của VN. (Theo Tangthuvien)
Lâm Trí đưa tay ôm lấy cô, nhẹ nhàng vỗ lưng cô an ủi.
Lâm Vãn khóc đến nấc, chửi bậy với hệ thống, cô chưa từng thấy người nào không biết xấu hổ như vậy.
Hệ thống cười lạnh phản bác, Lâm Trí đây là trò giỏi hơn thầy, ai oán đến khiến Lâm Vãn càng thêm thương tâm.
"Tỷ tỷ, nàng đau ở đâu? Ta giúp nàng xoa xoa."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hac-lien-hoa/3239138/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.