Đưa Diệp Oánh ra ngoài, biểu hiện nên làm cũng đã làm xong. Diệp Ly không để ý tới ánh mắt phức tạp khó lường của mọi người, tâm tình rất tốt vung tay áo quay trở lại Thanh Dật hiên.
Vừa bước vào thư phòng, dưới chân Diệp Ly hơi dừng lại một chút, mới quay đầu lại phân phó: “Thanh Loan lưu lại hầu hạ, những người khác xuống dưới nghỉ ngơi đi.” Mặc dù bọn người Thanh Sương có chút khó hiểu, nhưng cũng biết Diệp Ly gần đây không thích ở trước mặt có nhiều người, chắc là có chuyện gì nên mới tự mình phân phó Thanh Loan, liền phúc thân lui xuống. Thanh Loan yên tĩnh đứng hầu tại cạnh cánh cửa thượng đẳng đợi tiểu thư phân phó, Diệp Ly đi đến trước cửa sổ rồi đứng lại, ánh mắt trong thư phòng dạo qua một vòng cuối cùng rơi vào rèm cửa gian ngoài ở cách xa trong thư phòng, nhẹ giọng hỏi: “Còn không ra sao?”
Trong thư phòng không có nửa điểm động tĩnh, trong tay Thanh Loan cũng đã nhiều hơn hai thanh đoản đao hàn quang lẫm lẫm, ánh mắt bình thường dịu ngoan vô hại hiện lên một tia sát khí lăng lệ ác liệt.
Chờ trong giây lát vẫn không có động tĩnh gì, Diệp Ly cau mày có chút không vui. Trong tay xuất hiện một đồ vật cỡ trứng chim bồ câu ném về phía cái rèm cửa kia. Một làn khói trắng đậm đặc bốc lên, chốc lát trong khói trắng một bóng người đánh về phía Diệp Ly tại lúc sắp đến vị trí cửa sổ đột nhiên mềm nhũn ngã trên mặt đất, sau lưng, đoản đao lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2230163/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.