Edit: Mặc MặcBeta: SakuraCạnh vách núi u tĩnh, một vầng trăng tròn không xa không gần treo nơi chân trời. Trên đỉnh núi, gió hiu hiu thổi, nam tử độc nhãn nằm vô lựctrên vách núi, đáy mắt tràn đầy hối hận, cười khổ: ” Thủ đoạn này củaDiệp tiểu thư không khỏi quá hèn hạ đi?” Diệp Ly nhàn nhã ngồi bên cạnhhắn, tiện tay gỡ bỏ thuốc nhuộm màu đỏ trên vai ném xuống vách núi,không quan tâm nhún vai nói: “Ngươi cũng không phải chính nhân quân tử,ta sẽ không thấy áy náy.” Thủ đoạn không quan trọng, mà quan trọng là …kết quả.
“Đừng nhúc nhích.”Lưỡi dao sắc bén không nặng không nhẹ kề sát mạchđập ở cổ của nam tử: “Ta không đề nghị ngươi hành động thiếu suy nghĩ,trước khi ngươi chưa chắc chắn thành công, chỉ cần ta đâm thêm nửa tấc,đại la kim tiên cũng không thể cứu được ngươi.”
“Ngươi thật độc ác, ta có thể hỏi ngươi đã dùng kỳ độc gì đối với ânnhân cứu mạng của ngươi không?” Nam tử bất đắc dĩ tạm thời ngừng vậncông để tránh độc phát, trên thực tế hắn căn bản không sử dụng được mộtchút nội lực.
Diệp Ly lắc đầu: “Bí mật, nhưng cách xưng hô ân nhân cứu mạng này cần phải bàn bạc lại nha, tâm tình ta gần đây vô cùng không tốt.”
“Thật may mắn khi được nghe tài nữ đệ nhất kinh thành kể khổ.” Nam tử cười nói, chỉ là phối hợp với diện mạo khiến người khác sợ hãi nhìn vào có chút buồn cười. Diệp Ly cau mày nói: “Từ khi ta được chỉ hôn choĐịnh Vương, dường như các loại phiền toái đều tìm tới cửa, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2230155/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.