Edit: Mặc MặcBeta: SakuraDiệp Ly không quản Bệnh thư sinh hành hạ Lương lão gia thành hìnhdạng gì rồi, khi nhìn đến Lương lão gia hấp hối bị Bệnh thư sinh kéotheo sau cũng chỉ dặn dò một câu cẩn thận đừng giết chết. Bệnh thư sinhhiển nhiên không phải là người tâm địa thiện lương gì, nhưng Lương lãogia này cũng không phải là đồ tốt. Nghe lời của Diệp Ly, Bệnh thư sinhchỉ khinh thường hừ một tiếng không nói gì. Nếu hắn không muốn một người chết thì cho dù người kia muốn chết cũng chết không xong. Chỉ xem sắcmặt âm trầm kia của Bệnh thư sinh, trong lòng Diệp Ly rõ ràng, hẳn làhắn vẫn chưa biết được đồ mình muốn từ trong miệng Lương lão gia. Dù sao miệng lão đầu tử này nếu dễ mở như vậy, hắn cũng không đến mức phải một đường đi theo tới Nam Cương. Nhưng Bệnh thư sinh cũng không hoàn toànkhông có thu hoạch, ít nhất hắn lấy được cái gọi là tín vật đầy đủ kia.Diệp Ly xa xa nhìn thoáng qua, là một khối Ngọc quyết có khắc hoa vănkỳ quái, bởi vì Bệnh thư sinh không định chia sẻ với bọn họ, Diệp Lycũng không nhiều chuyện đi hỏi. Đoàn người cẩn thận tránh người theo dõi do bộ tộc Lạc Y phái ra, một đường ngựa không ngừng vó chạy về phía Đôthành Nam Chiếu.
Sở Kinh, Định Quốc vương phủ
“Vương gia, Vương Phi gửi thư về.” Đã là cuối tháng tư, ánh mặt trờiấm áp chiếu vào trong vườn hoa. Đẩy cửa sổ nhìn lại, trong vườn hoa vàiđóa Mẫu Đơn đang nở đẹp tươi. Mặc Tu Nghiêu nhìn vườn hoa ngoài cửa sổcó chút hoảng hốt nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2230078/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.