Edit: TheresaBeta: SakuraCách đó không xa bên cạnh đường đi thông tới Toái Tuyết Quan, mấy tên ám vệ lặng yên không một tiếng động giấu diếm tung tích âm thầm bảo vệ chủ tử của từng người. Ám Tam cực kỳ nhàm chán lười biếng giắt mìnhtrên một cây to cành lá rậm rạp ven đường, chỉ chỉ vào sườn núi nhỏ cách đó không xa, rồi nói với Ám Nhị đang đứng dưới tàng cây nhắm mắt dưỡngthần: “Ngươi nhìn bọn họ kìa, cực kỳ ngu ngốc, ẩn núp ở nơi đó khẳngđịnh bị Vương gia và Vương phi phát hiện.”
Ám Nhị ngẩng đầu nhìn hắn một cái, “Bọn họ là ám vệ không phải làtheo dõi giám thị, không bị người khác phát hiện là được. Cho dù Vươnggia không có phát hiện bọn họ thì cũng biết bọn họ theo ở phía sau.” Ámvệ sao? Chính là toàn bộ một ngày mười hai canh giờ cũng phải bảo vệ chủ tử an toàn.
Ám Tam ở trên cây đánh gãy lời hắn, “Chúng ta cũng là ám vệ.” Tuy nhiên không giống lắm.
Ám Nhị hơi hổ thẹn, “Chúng ta không phải là ám vệ đúng quy cách, lầnnày trở về Vương gia rất có thể sẽ cho Vương phi thêm mấy ám vệ khác.”
Ám Tam cũng có chút chán nản, thất vọng, mới vừa rồi ở trên chiếntrường nếu như Vương phi không ngăn cản hắn thì sẽ không bị thương. Đốivới việc đỡ tên cho Vương phi gì gì đó, Ám Tam hoàn toàn không có cảmthấy chỗ nào không đúng. Định Quốc Vương phủ huấn luyện bọn họ đi rangoài bản thân chính là vì ở lúc cần thiết ngăn đao chặn tên, ngăn trởhết thảy nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2230061/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.