Nghe lời nói của Mặc Tu Nghiêu, Diệp Ly trầm mặc một hồi lâu mớikhoan thai nói: “Gả vào Định quốc vương phủ, chẳng lẽ chuyện này cònkhông đủ chứng minh Bổn vương phi can đảm sao?”. Nếu như là một cô nương khác, bị Lê vương cự hôn rồi lại bị tứ hôn cho Định vương, chỉ sợ là đã tự chuẩn bị cho mình một dải lụa trắng rồi. Bản thân nàng vẫn nguyênvẹn ở đây chẳng lẽ không đủ chứng minh lá gan của nàng không nhỏ sao?
“A ——” cách đó không xa truyền tới tiếng kêu của một đứa trẻ, Côngchúa Trường Nhạc ngẩn người một chút rồi đột nhiên kêu lên: “Là TrânNinh! Định Vương Phi. . . . . .”. Mặc Tu Nghiêu đang ngồi vung tay lên, hai ám vệ không chút dấu vết thối lui khỏi trận chiến thật nhanh, bayvút tới nơi có tiếng kêu. Diệp Ly nhìn Liễu quý phi ngồi bên cạnh Hoàngđế, hơi nhíu mày, bọn họ đều nghe thấy tiếng kêu của công chúa TrânNinh, không lí nào Liễu quý phi lại không nghe thấy. Nhưng mà thần sắcLiễu quý phi vẫn lãnh đạm như cũ, ngay cả Hoàng hậu cũng nhướn mày nhìnvề phía phát ra tiếng kêu mấy lần, nàng thân là mẹ ruột lại không hề cóphản ứng gì.
Trước kia nàng chỉ cảm thấy tính tình Liễu quý phi có chút trong trẻo lạnh lùng , nhưng mà hiện tại nhìn cảnh này không khỏi cảm thấy tâm cóchút lạnh lẽo. Ngay cả an nguy của nữ nhi thân sinh của mình cũng khôngchú ý tới, trong lòng nàng ta rốt cuộc đang suy nghĩ gì?
Bên trong vòng bảo vệ của tầng tầng lớp lớp thị vệ, Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2230023/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.