“Mộc Kình Thương!” Phượng Chi Dao nhảy vào trong viện, cau mày nhìn nam nhân áo đen trước mắt.
Nghe vậy, Diệp Ly hứng thú nhíu mày, khẽ cười nói: ” Cao thủ đệ nhất Đại Sở. . . Mộc Kình Thương? Khiến cho cao thủ tuyệt đỉnh phải xuất động, cái mạng của Bản phi cũng được coi trọng thật đấy.” Thần sắc Mộc Kình Thương lạnh lùng, thản nhiên nói: “Tại hạ không rõ Vương phi có ý gì, Dạ Sát nhận tiền làm việc thì nói gì đến coi trọng hay không?” Diệp Ly hơi giương đôi mi thanh tú, ánh mắt tự tiếu phi tiếu nhìn hắn, không biết tại sao Mộc Kình Thương phảng phất như chịu không được ánh mắt đó của nàng, có chút chật vật quay đầu đi chỗ khác. Diệp Ly quay đầu đánh giá hắn mấy lần, cười nhạt nói: ” Cao thủ đệ nhất Đại Sở sao? Bản phi cảm thấy xem ra là có mấy phần nói quá sự thật đấy?”
“Ngươi dựa vào đâu mà nói như vậy? !” Trong mắt Mộc Kình Thương xẹt qua một tia sát khí, lần nữa trợn mắt nhìn Diệp Ly. Định Vương phi có thể vũ nhục hành vi của hắn thậm chí là phẩm hạnh của hắn, nhưng tuyệt đối không thể vũ nhục tôn nghiêm của cao thủ đệ nhất Đại Sở. Nhìn lướt qua những người xung quanh, cười lạnh một tiếng nói: “Chỉ bằng mấy tên tiểu bối này. . . . . .” Nói được một nửa, nhìn ánh mắt giễu cợt của Diệp Ly, sắc mặt hắn đành khó coi nuốt nửa lời còn lại trở về. Bất kể mấy người này bắt được hắn như thế nào, gần như bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2229991/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.