Mặc Tu Nghiêu cũng nói thêm mấy lời khích lệ…, giữ lại Tần Phong và Lâm Hàn rồi cho mọi người lui ra. Đoàn người trở lại thư phòng ngồi xuống, Diệp Ly mới nhìn hướng Lâm Hàn hỏi: “Đoạn đường này đi Bắc Nhung như thế nào?”
Lâm Hàn kính cẩn đáp: “Hết thảy đều thuận lợi, xin Vương Phi yên tâm.”
Diệp Ly gật đầu, nghiêng đầu hỏi Mặc Tu Nghiêu: ” Công chúa Dung Hoa nàng. . . . . .”
Mặc Tu Nghiêu nhẹ giọng nói: ” Mặc dù Quận chúa Vinh Hoa có tùy hứng một chút, cũng không phải người ngu, A Ly yên tâm, nàng ta sẽ không làm hư chuyện .”
Diệp Ly gật đầu, khẽ thở dài một hơi nói: “Vậy thì tốt rồi, nếu không một chuyến đi này đúng là lỗ to.”
Tần Phong đứng ở một bên nghe hai người nói chuyện, trầm mặc không nói. Nếu Vương phi và Vương gia không tránh hắn chính là tín nhiệm hắn. Nhóm đội viên đầu tiên của Kỳ Lân là do hắn tự mình huấn luyện, mỗi người bọn họ hắn đều rất quen thuộc. Tám người đi theo Lâm Hàn, người nào trở lại hắn tự nhiên đều hết sức rõ ràng.
Mặc Tu Nghiêu mỉm cười nhìn Diệp Ly: “Lúc trước vẫn chưa từng hỏi A Ly, lần này đi Bắc Nhung thì Bản vương mới biết được A Ly không chỉ có thể trông nom Vương phủ còn có thể tung hoành sa trường, ngay cả huấn luyện binh lính cũng là hết sức cao minh đấy.” Nếu như không tận mắt nhìn thấy, cho dù là Mặc Tu Nghiêu cũng rất khó mà tin được cõi đời này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2229955/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.